Lần đầu tiên cầm trên tay một bộ sách kích thích thị giác, mình thấy nó khá ... kì cục, vì sách cho trẻ con nhưng không có màu mè gì cả. Nhưng con gái mình lại thích. Con tương tác tốt với sách mỗi khi mình đọc cho con nghe. Mình thấy đó là điều quan trọng nhất. Mà nhân vật Voi Bố trong truyện này cũng ... giống mình, hạnh phúc cực kì khi biết mình đã có con.
NHỮNG PHỤ HUYNH
ĐẦU TIÊN TRẢI NGHIỆM
BỘ SÁCH NÀY NÓI GÌ
Bé nhà mình khá là hào hứng với bộ này, nhất là những tranh có các con vật là chị ta "ê", "a" nhiều lắm. Sau một vài lần đọc thử cho con nghe, mình cũng rút ra được kinh nghiệm là cứ đọc từ từ thôi, đến tranh nào con thích thì con sẽ chăm chú nhìn hơn, hoặc "ê", "a" như đang đọc sách với mẹ. Lúc đó, mình biết là mình đã chọn được đúng bộ sách mà con thích.
Bộ 'Cảm ơn con' này cho mình một cái nhìn mới về sách kích thích thị giác. Ban đầu mình nghĩ hai siêu quậy nhà mình sẽ không thích vì sách không có màu. Nhưng con mình rất hứng thú, chỉ chờ khi mẹ mở đến trang mẹ ôm bé để đồng thanh nói "Cảm ơn con vì đã sinh ra đời". Những lúc đấy xúc động lắm. Cảm thấy như con mình đã lớn được thêm một chút vậy.